Mộ Tình 


Yêu em mùa tuyết đổ,
Xa em mùa lá rơi.
Thương cuộc tình lỡ dở,
Nỗi buồn này khôn nguôi!

Anh loài chim cô độc,
Bay mải miết không ngừng.
Có cành nào ngủ đỡ?
Có ngày nào mùa xuân?

Anh loài rong biển mặn,
Trôi dật dờ đáy sâu.
Có khi nào biển lặng?
Cho cuộc đời bớt đau!

Anh vầng mây cô độc,
Bay giạt bốn phương trời.
Khi tan theo gió lốc,
Khi biến thành mưa rơi.

Anh còn đây hơi thở,
Và một trái tim hồng.
Xin em đừng đập vỡ,
Anh sợ lắm mùa đông!

Anh còn đây đôi mắt,
Luôn dõi bước chân em.
Xin em đừng cúi mặt,
Cho anh được gọi tên.

Anh còn đây kỷ niệm:
Những vết chém hư vô,
Những lời tình ngọt lịm,
Những dòng lệ phai mờ.

Anh đi tìm đất hứa,
Ðào một cái huyệt sâu.
Chôn cuộc tình hai đứa,
Ðể ta đừng xa nhau!

(St. Louis, 13.10.1977) 

Vĩnh Liêm