Tổ Quốc Việt Nam Ơi

Quê hương ta hình cong như chữ S
Thật Siêu quần, Super quá, Viêt Nam ơi
Như con Rồng đang vươn mình trổi dậy
Nhìn biển Đông rực sáng ánh mặt trời

Vua Hùng Vương đã dày công dựng nước
Năm ngàn năm máu thắm đất hùng anh
Một tấc đất cũng không nhường phương Bắc
Nên quê hương mãi bền vững, trưởng thành

Mặt trời lặn, có Trường Sơn che chở
Cảnh hoàng hôn đầy sơn thủy hữu tình
Hoàng Sa vẫn còn ghi trong chiến sữ
Đông Hải anh hùng vị quốc hy sinh

Xin ghi nhớ dân Việt cùng huyết thống
Trăm đứa con của cha mẹ Lạc Hồng
Cùng vui sướng, chia sẻ khi đau đớn
Tấm nhiễu điều luôn phủ lấy giá gương

Ngô Quyền mất, Bạch Đăng Giang còn mãi
Đưa giang san lên tột đỉnh quang vinh
Nam Quôc Sơn Hà bài thơ tuy nhỏ
Chiến công to tô thắm rực quê mình

Giặc Mông Cổ chiếm châu Âu, châu Á
Đến quê ta đều thất bại ba lần
Trấn Hưng Đạo lấp sông bằng xác giặc
Quyết một lòng thề giữ vững giang san

Giặc Thái Lan vào Rạch Gầm hăm hỡ
Bị Quang Trung tiệu diệt chẳng còn manh
Sầm Nghi Đống kiêu binh đành treo cổ
Ngọc Hồi, Đống Đa khiếp đảm quân Thanh

Một ngàn năm thoát giặc Tàu đô hộ
Một trăm giải phóng khỏi giặc Tây
Hội chứng Việt Nam còn trong sách Mỹ
Bọn Tây Man hết xâm lấn xứ nầy

Ba triệu mãnh long đua trên bốn bể
Tám mươi triệu rồng trên đất quê hương
Sức sống mạnh bừng lên hoa thế hệ
Việt Nam từ nay rực rỡ phi thường

Hãy tích cực, lạc quan va tin tưởng
Mây sẽ tan, đêm tối cũng sẽ tàn
Dân tộc thông mình, cần cù, bền chí
Mạnh tiến lên đài tuyệt đỉnh vinh quang

Mỗi chúng ta đều làm nên lịch sử
Quyết chí làm giàu, cường tráng, khôn ngoan
Cùng học hỏi từ năm châu bốn bể
Đem về xây cho tổ quốc huy hoàng

Trăm sáu sáu triệu bàn tay góp sức
Tô thắm quê hương đẹp đẻ, phồn vinh
Quyết tiến lên không bao giờ dừng bươc
Việt Nam tự do, hạnh phúc, thanh bình

Tân Văn (Canada)

Sài Gòn kỷ niệm

Sài Gòn hôm nay có vui không em ?
Con duờng năm xua anh vẫn đi tìm
Cho dẫu thời gian mờ phai kỷ niệm
Thành phố thân yêu còn mãi trong tim
Sài Gòn hôm nay có mưa không em?
Nhớ những giọt mua trên lá cây mềm
Róc rách mái tôn từng dêm hoang vắng
Mưa rơi bên này làm thương nhớ thêm
Sài Gòn hôm nay có nắng không em ?
Nhớ ánh bình minh, nhớ cả nổi niềm
Nhớ thuở học trò lê chân khắp phố
Kỹ niệm ngày xưa giờ biết dâu tìm?
Uớc gì Sài Gòn có anh và em
Hai đứa cùng di, chung một nổi niềm
Sống lại những ngày ngây thơ mơ mộng
Ta đưa nhau vào hạnh phúc thần tiên

Tân Văn
ngovantan@yahoo.com

Gởi cô gái Huế

Hởi cô gái Huế của tôi ơi !
Cô đã làm tôi mơ mộng rồi
Từ dộ biết cô tôi thao thức
Ðêm ngày chỉ nhớ đến cô thôi !

Chiêc nón bài tho rất gợi tình
Tóc thề duyên dáng, má xinh xinh
Ðôi mắt hồ thu thơ mộng quá
Hồn tôi tràn ngập nắng bình minh

Hởi cô gái Huế của tôi ơi !
Cô làm việc chi, mấy tuổi rồi ?
Uớc gì tôi đuợc nghe cô hát
Tôi hò phụ hoạ giúp cô vui

Tôi cũng biết hò diệu Nam Giao
Hát tình ca Huế của thuở nào
Thích câu Mái Ðẩy, giòng giao cảm
Yêu nguời xứ Huê dáng thanh tao

Nếu cô ra ngắm giòng Hương Giang
Sẽ thấy tình tôi rất chứa chan
Vuợt Thái Bình Duong về bên ấy
Thành dòng nuớc chảy, tiếng thở than

Hoặc nếu cô ra ngắm Truờng Tiền
Sáu vài muời hai nhịp cầu duyên
Là cầu nối nhịp bao trai gái
Trong đó có tôi với bạn hiền

Nếu cô lên tận dỉnh Ngự Bình
Chứng kiến giùm tôi một mối tình
Chàng trai xứ Quảng từ châu Mỹ
Gởi về cô gái Huê rất xinh

Tôi muốn lấy tho kết thành thuyền
Ði về xứ Huế dể trao duyên
Cùng nguời con gái xinh nhu ngọc
Hạnh phúc nhu là chuyện thần tiên

Khi nào tôi mới gặp duợc cô ?
Chuyện ái ân dợi dến khi nao ?
Cô oi xa quá làm sao với ?
Tình tôi dành gởi dến trang sao

Tân Văn

Giã từ PARIS

 Anh trở lại sông Seine thành phố Paris
Nơi hẹn nhau đúng 30 năm trước
Chiếc ghế đá vẫn không gì khác biệt
Nhưng làm sao tìm lại bóng dáng em?
Thời gian dài nhưng anh chẳng thể quên
Những bước chân trên hành lang bé nhỏ
Tiếng yêu đương chan hòa cùng tiếng gió
Đưa hồn anh lên tận đỉnh trời xanh
Rằng suốt đời em mãi mãi yêu anh...
Cho đến một hôm lòng người thay đổi
Anh hẹn gặp em bên bờ sông cũ
Đợi cả chiều, em chẳng đến, nhớ nhung
Tự hỏi lòng mình có nhớ sai không
Anh bàng quàng nhận lá thư bày tỏ
Đến lúc đó thì lòng anh đã rõ
Cuộc tình cuốn theo dòng nước sông Seine
Dầu trong tim anh chỉ có mình em
Từ giả Âu châu lòng còn lưu luyến
Đại Tây Dương không xóa mờ kỷ niệm
Ba mươi năm nay chợt lại hiện về
Chiều hôm nay anh trở lại Paris
Không biết em bây giờ còn hay mất
Ghế đá im lìm, nước sông xanh ngắt
Và lòng anh đang tê tái, não nề
Ngày xưa em còn để mái tóc thề
Chắc đã bạc màu, tình em cũng bạc
Một con chim tìm bạn tình ngơ ngác
Vì người yêu đã lỗi hẹn sang ngang
Chiều Paris buồn hiu hắt mùa Xuân
Anh quay lưng mà bước chân nặng trĩu
Sáng ngày mai anh trở về châu Mỹ
Ôm theo cuộc tình tan vỡ ngày xanh
Có khi nào em còn nghĩ đến anh ?

Tân Văn