bóng tà dương trôi


tôi về
thấm những phôi pha
đường xưa,áo lụa,
bóng tà dương trôi .
tôi về
soi lại mặt tôi
trên ḍng sông đă
ngủ vùi thiên thu
chỉ c̣n lại dấu tàn hư
thêm hoang phế mới,
sầu tư đă tṛn
tôi về
như ngựa qua truông
ngắm bờ cỏ trọc
nhớ nguồn nước khô.

tôi về như ngựa qua truông
sau lưng, trước mặt cũng chừng ấy thôi .
hđn


Hoàng Định Nam

 

 


"Tiễn người ra khỏi ḷng tôi"*



Người đi_ Tôi tiễn khỏi ḷng tôi
Và hăy bay đi gió của trời
Và hăy bay đi chim của núi
Ngàn cao cành đậu những ngày vui

Người đi -tiễn khúc trỗi lên rồi
Chim của trời cao ,bóng của tôi
Gió của muôn phuơng.Ḷng chật hẹp
Làm sao chứa hết gió ,chim trời


Chẳng nợ ǵ nhau mà vương vấn
Đời nhau vốn đă sẵn ngăn đôi
T́nh vốn mong manh như khói nhẹ
Đời như bèo hợp rồi tan,trôi

T́nh vốn mong manh như khói nhẹ
Như hương thoang thoảng ở đâu đây
Tiễn người- ta tiễn thêm lần nữa
T́nh nghĩa trong đời như áng mây

Cám ơn chút t́nh hương khói ấy
Đọng lại ḍng thơ hệ niệm này .
25/12/04
HĐN
*”Tiễn người …ra khỏi ḷng tôi”
thơ H.Đ.H.P.

Hoàng Định Nam



Bướm và Tôi


Có phải em trở lại vườn xưa
Mặc áo màu Xuân và Thu trong mắt.

Như tôi mỗi ngày đến đây
nh́n chút nắng vàng hiu hắt
nghe tiếng chim chiều hót trong hoài niệm khôn nguôi.


Có phải mây vẫn trôi
giữa trời vô tận
như em miệt mài đón đợi chút t́nh vui
Ngày đă qua,ḷng lá biếc ngậm ngùi
Em,con bướm đi t́m hương bất tử .
Lá sẽ không c̣n xanh khi mùa đă tới
Như em sẽ về đâu mái ấm b́nh yên ?

Chiều đă lên,tôi ôm nỗi muộn phiền
Ngày tháng của tôi cũng tàn phai như lá
Con bướm nhỏ sẽ bay trong tàn tạ .
Bay về đâu , đôi cánh mơng thời gian
Hương sẽ phai,hoa cũng sẽ tàn,
bướm sẽ rũ bên bờ cỏ dại .

Tôi người trăm năm c̣n lại
trang thơ này ướp xác bướm thiên thu

Em vẫn c̣n đến đây,nỗi nhớ mịt mù .
Như tôi vẫn đợi những ngày Đông khép.
Em cứ chờ trên bến mơ nối tiếp
Tôi sẽ về trong cơi gió lay
Là một lần vĩnh viễn chia tay .

Bướm ơi!

Hoàng Định Nam



cho nguyệt phai



tặng tác giả" nguyệt phai"

kể từ nguyệt dấu tàn phai
sao em cũng bỏ tháng ngày quạnh hiu
sông trăng ḍng lạc thủy triều
thuyền xưa cũng đă vạn chiều trôi xa
15/12/04


Hoàng Định Nam

 

 


những ǵ c̣n nợ nhau



Em từ áo lụa Đông phương
mở trang t́nh sử nghê thường dáng đi
duyên nhau ngọt buổi xuân th́
nợ nhau, đời tận,lấy ǵ trả nhau

th́ thôi tàn cuộc bể dâu
nợ duyên chưa trọn,hồn sầu viễn phương
tôi về hồn với thịt xương
rả trên gốc lúa quê hương đầu đời
nợ nhau gần một kiếp rồi
trả nhau xin đợi làm người tái lai .
10/04


hoàng định nam



 THU

 

Ngoài kia chưa chớm Thu vàng
Mà sao tôi đă nghe bàng hoàng Thu
Cánh chim nhỏ đứng sầu tư
Như tôi nghe nặng ngục tù thế gian
Rồi mai thu lá chớm vàng
Âm u mây sẽ bạt ngàn qua đây
Riêng tôi quanh quẩn cơi này
Với đời chật hẹp với ngày lê thê
T́m đâu một chốn để về ?
17/9/04


Hoàng Định Nam