Ðêm Rừng
Chiều
xuống, sương dâng qua hốc núi
Cây
gội màu tang trắng nhập nhòe
Rào
giăng trơ lạnh chôn ngày tháng
Bãi
sắn gặm mòn những ước mơ
*
Nghiêng
nghiêng mái lá đứng trên đồi
Tiếng
hổ nhớ rừng vọng xa xôi
Chó
hoang xục mỏ tru từng đợt
Kẻng
gác âm binh réo giục hồi
*
Láng
dài chổng chểnh sạp cây đan
Chui
cuộn mền tro sắp hai hàng
Ðốm
lửa giữa nhà hun chập tối
Trở
mình cây uốn tiếng khô khan
*
Góc
nhỏ, che tàn kéo nỏ lào
Sùng
sục nước sôi đốm lửa chao
Ðâu
đây ngái ngủ trườn bụng xót
Gió
qua kẻ vách từng chặp gào
*
Ngày
mai ra cửa đọt má chờ
Cây
dại, lá rừng đã thành thơ
Quê
hương hai tiếng! Ôi tha thiết
Núi
đó sông đây, sao ngẩn ngơ
*
Mẹ
nhé! Rồi con sẽ trở về
Con
mẹ còn có mãnh trời quê
Ðêm
rừng da diết nghe lòng nhớ
Ráng đợi mẹ nghe. . dẫu
nảo nề. .
LÊ
CẨM THANH